ĐỊNH MỆNH ANH YÊU EM - Trang 39

Hai người vừa mắng vừa chửi Hân Di tối tăm mặt mũi.

“Nói! Là đứa nào hại con có thai?” Hồ Đồ cao giọng nói.

Hân Di ngây lập tức lắc đầu: “Con… con không biết!” Cô không thể

kéo Tồn Hy vào vũng lầy này được: “Đó là một người lạ trên tàu, không
phải con cố ý ngủ với anh ta… tất cả đều là hiểu nhầm.”

“Hiểu nhầm cái gì chứ?” Hồ Đồ tức giận quát: “Được, được, được,

mày chết cũng phải bảo vệ cái tên đó đúng không? Để tao đánh mày, đánh
đến khi nghe lời thì thôi, bà đưa gậy cho tôi.”

Cái gì? Dùng đến gia quy sao? Hân Di giật mình kinh sợ, bà Tây Thi

do dự vội vàng nói với con gái: “Lại còn không nói thật à? Lẽ nào con
không làm ba con tức giận không được sao? Tên đó rút cuộc là thằng nào?
Có phải nó lừa con lên giường không? Nó cưỡng bức con hả?”

“Không phải, không phải.” Hân Di vội vàng phân giải: “Ba, mẹ, hai

người đừng có hiểu nhầm, anh ấy không phải là loại người như thế, anh ấy
rất tốt, giúp con rất nhiều, anh ấy…”

“Mày lại còn mở miệng ra nói tốt cho nó nữa à?” Ông Hồ Đồ nghe

không xuôi tai nên bắt đầu tìm roi quất mạnh một cái.

Hân Di đau nhưng không dám tránh, cô cứ im lặng quỳ ở đó gánh chịu

mọi cơn tức giận của ba.

“Mày còn không nói, tao đánh tiếp!” Ông Hồ Đồ cầm gậy giơ lên định

đánh tiếp thì một bóng người lao đến từ phía cửa giữ chặt tay ông.

“Dừng tay?”

Là Kỷ Tồn Hy! Hân Di trợn mắt không tin.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.