ĐỊNH MỆNH CHIẾN TRANH - MỸ VÀ TRUNG QUỐC CÓ THỂ THOÁT BẪY THUCYDIDES? - Trang 87

một bài huấn thị của người La Mã có tựa đề “Nếu muốn hòa bình, hãy chuẩn
bị cho chiến tranh,” ông viết. “Chuẩn bị cho chiến tranh là cách duy nhất
giúp bảo toàn của cải, tài nguyên thiên nhiên và lãnh thổ quốc gia”. Một sự
sẵn sàng tương xứng đòi hỏi phải thấu hiểu chính xác ba điều sau: “nguy
hiểm khả dĩ có thể xảy ra”; các bài học lịch sử giúp đưa ra “biện pháp chung
tốt nhất” để đối phó với mối đe dọa; và làm thế nào để sử dụng “tài nguyên
chiến tranh” tại thời điểm đó hiệu quả nhất.

Năm 1911, “mối nguy hiểm khả dĩ” sắp xảy đến trước mắt và khó có thể

né tránh: quá trình xây dựng quân đội của nước Đức được đẩy mạnh, đặc
biệt là hải quân tăng gấp đôi về số lượng chỉ sau một thập niên. “Biện pháp
chung tốt nhất” để đối phó với mối nguy hiểm này cũng rất rõ ràng: duy trì
ưu thế hải quân của nước Anh. Theo Tiêu chuẩn Song Cường (Two-Power
Standard) ra đời năm 1889, Anh tuyên bố nước này sẽ duy trì một hạm đội
có số lượng thiết giáp hạm bằng với tổng số thiết giáp hạm của hai cường
quốc hải quân đứng sau cộng lại. Sự cởi mở của Churchill đối với các tiến
bộ công nghệ cũng như mong muốn áp dụng các tiến bộ này vào thực tế đã
đảm bảo “khả năng ứng dụng hiệu quả nhất” đối với “tài nguyên chiến tranh
tại thời điểm đó”. Ông không những cho đóng thêm tàu chiến, mà còn áp
dụng công nghệ tối tân khiến cho các loại tàu chiến đó trở nên mạnh mẽ
hơn: trang bị vũ khí tốt hơn, với các khẩu súng mới cỡ nòng 15 inch; nhanh
hơn, bằng cách lấy dầu mỏ làm nguyên liệu thay than đá; và được hỗ trợ bởi
một công cụ chiến tranh mới, máy bay

*

.

Trong vòng 1.000 ngày từ lúc ông gửi bản ghi nhớ tới các đồng nghiệp

của mình tới khi Thế chiến I bùng nổ, Churchill đã dẫn dắt một nỗ lực phi
thường nhằm duy trì ưu thế hải quân của Anh, đồng thời tiến hành các bước
đi ngoại giao mạnh mẽ nhằm hòa hoãn với Đức và cố giành lấy bất cứ lợi
thế nào có thể trong trường hợp chiến tranh xảy ra. Sự khẩn cấp trong các
hành động của Churchill đều xuất phát từ sự tin chắc rằng sự trỗi dậy của
Đức trên biển là không phải dấu hiệu cho thấy một thách thức đối với an
ninh quốc gia, mà là mối đe dọa tới sự tồn vong của nước Anh. Churchill
nhận thức rằng các tàu chiến Anh mang trên mình “sức mạnh, sự uy nghiêm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.