ĐỊNH TƯỜNG - XƯA VÀ NAY - Trang 215

Hai đứa mình xa mấy nẻo xa.
Nụ cười chưa dám gửi vào mơ.
Mỹ tho mây tóc chừng u ẩn
Mưa nhớ Cần-Thơ cũng thiết tha.
Gió Lạc-hồng đêm ru tiếng em
Ninh kiều bến đẫm dấu chân hoen
Cồn Rồng lửa đóm ai hiu hắt
Anh Xóm chài khêu nhớ giọt đèn.
Những dãy « bar » còn trơ dáng xưa ?
Nơi đây son phấn cũng phai nhòa
Người đem bán rẻ tình đô thị
Sao bỗng dưng mình mua ngẩn ngơ ?
Đại-lộ nào bay hương gót chân ?!
Hòa bình huyết phượng bỗng rưng rưng
Áo ai xanh thẳm màu sông cũ
Con phố Hùng Vương thoáng ngại-ngần !
(của Thạch-hồ) Mỹ-Tho

Đã miên man cảm về đất Định-Tường xưa, Mỹ-tho nay, nhà thơ xứ Mỹ

mang hiệu Thạch-hồ càng thấy lòng da diết nhớ lạ lùng từng chốn mến yêu
của quê hương :

TÂN HIỆP
Từ độ nón tình xa tóc rối
Bờ tre Tân-hiệp xót gì không ?
Rừng kè rũ bóng quê hương đó
Đêm chuyến xe qua nhớ lạ lùng.

TRUNG LƯƠNG
Nước dạt, bèo trôi : ba nẻo thương.
Nụ cười thêm nếp mận Trung-lương
Nửa trưa lãng tiếng gà eo óc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.