ĐỊNH TƯỜNG - XƯA VÀ NAY - Trang 71

1810, ông được phái đem binh ở Bắc-thành, mùa đông năm ấy ông kiêm
lãnh chức Đề-Thinh rồi kế gặp tang mẹ ông nghỉ việc. Sau đó, ông được
làm trấn-thủ Sơn-nam-hạ (tức tỉnh Nam-định).

Ông Hiếu tính người thanh-liêm, cương-nghị, không cẩu thả trong việc

lấy của người khác, thường nghiêm cấm bọn môn hạ, không cho giao thiệp
với người ngoài, trong những dịp lễ tiết, có ai biếu tặng vật gì Ông đều
khước từ, vì vậy mà khi làm quan, chốn hoạn-xá rất tiêu-điều, lương bổng
chỉ đủ dùng, cuối năm là hết, thế mà ông cũng không mong cầu cho dư đủ.
Bà phu-nhân thường đem điều ấy thưa với ông, ông cười nói : « Bà không
nhớ lúc cắt cỏ thuê sao ? Lúc ấy khi đi đâu thì vợ chồng phải đổi áo mà
mặc, chỉ lo cái ăn đủ mỗi ngày, nay sánh với xưa, đã hơn gấp mấy lần, thế
mà còn muốn lấy của bất nghĩa để làm giàu sao ? » Từ đó, bà phu-nhân
không dám đem tài lợi mà thưa với ông nữa.

Ông Hiếu tuy xuất thân Võ biền, nhưng hành động, cử chỉ, có phong

độ một Nho thần. Các vị cử-nhân tân khoa đến yết, ông tiếp đãi rất ân cần,
rồi hiểu thị rằng : « Mười năm đèn sách mới có ngày nay, tôi xin mừng cho
các thày. Ngày sau, được bổ dụng làm quan, cũng nên gìn giữ như lúc tân
khổ hồi đi học, chớ có xa xí thái quá để mang vết xấu cho thân danh, và phụ
ý tốt chọn lựa nhân tài của Triều-đình. »

Ông Hiếu khi làm quan đã thi thố nhiều huệ chính, nên được dân

thương mến ; lại nghiêm trị thuộc lại, thuộc lại đều kính sợ. Trong Hạt
nhiều trộm, ông Hiếu đến, bọn trộm bảo nhau rằng : « Ông Trấn-thủ là
người nhân hậu, ấy là Phật xuất thế, bọn chúng ta phải tránh đi. » Vì đó,
ông đến đâu thì trộm đều tránh xa.

Năm Minh-Mạng thứ 2, giá Thánh-Tổ Nhân-hoàng-đế Bắc tuần, nghe

ông Hiếu trị dân có chứng tích, triệu đến hành tại ở Thăng-Long, thăng
thưởng một cấp, ban cho một thiên-lý kính mạ vàng, một con dao có chạm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.