ĐỊNH TƯỜNG - XƯA VÀ NAY - Trang 73

Đến khi lành bệnh, ông vào chiêm cận, vua hỏi han và an ủi rất lâu, rồi

cho lấy chức Đô-thống lãnh trấn-thủ Nghệ an. Có lần hội-đồng các quan
đồng liêu để xét án các tên tù ăn trộm có đứa đã thú tội rồi, mà vẫn còn bị
tra tấn, ông Hiếu thong thả nói : « chúng nó vì cùng cực mà phải làm việc
gian phi, đêm khuya soi tường khoét vách, khó nhọc lắm mới lấy được tiền
của người ta, nay nó đã nhận tội thì cứ theo luật mà trị, hà tất phải vẽ vời
thêm làm gì ? Thử hỏi : Ở các nha-môn coi việc Hình, có những kẻ trên nhà
cao, ngồi nệm, dựa gối, giữa ban ngày, vẩy ngòi bút mà làm tiền người ta
không chút khó nhọc, các người ấy sánh với bọn ăn trộm kia, tội ai nặng
hơn ? » Nghe ông nói, ai cũng giật mình.

Năm Minh-Mạng thứ 12, đổi Trấn làm Tỉnh. Ông Hiếu bổ chức Tổng

đốc Hà-ninh (Hà-Nội và Ninh-Bình). Khi Phó lỵ, đi ngang qua phủ Lý-
nhân, thấy viên quản thủ là Nguyễn-văn-Sáng suy yếu, mềm mại, ông liền
tâu xin bãi chức. Vua dụ rằng : « Khanh mới tựu chức, đã biện biệt được
nhân-phẩm, thật đáng khen ! »

Năm Minh-Mạng thứ 13, ông được thăng Thự Tả-quân Đô-thống-phủ

Chưởng-phủ-sự. Năm Minh-Mạng thứ 14, được phong Lương-năng-Bá.
Rồi ông mất, thọ 70 tuổi.

Vua nghe tin rất thương xót, thực thụ hàm Tả quân Đô-thống-phủ

Chưởng phủ sự, vẫn tước Bá, và cấp 1.000 quan tiền, lập đàn tế một lễ.
Năm Tự-Đức thứ 5, ông được thờ ở miếu Trung-hưng Công-thần.

Năm Tự-Đức thứ 11, ông được thờ ở Hiền-lương từ.

Ông Hiếu bình sinh tánh người thuần phác, làm quan thì thanh-liêm

cần mẫn, đãi người hòa-nhã, dễ dãi, trải qua các chức trong Triều, ngoài
Trấn, đều được tiếng tăm và có chính tích thời bấy giờ, nói đến hạng «
thuần-lương »

19

thì ai cũng nói là ông.

Ông Hiếu có 6 con là các ông Nhâm, Tồn, Túc, Tình, Ân, Nhân, ông

Nhân có tật ở chân, vô tự, Ông Tồn làm Vệ-Úy Tả-vệ Bình-Định, tập tước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.