DỊU DÀNG LÀ ĐÊM - Trang 111

CHƯƠNG 21

S

au bốn mươi nhăm phút đứng loanh quanh, chàng bị cuốn vào cuộc gặp

với một người. Nó chỉ là việc có thể xảy ra với chàng khi chàng đang trong
tâm trạng không muốn gặp bất cứ ai. Đôi khi, chàng kìm nén sự bồn chồn bị
phơi bày, cứng nhắc đến mức thường cản trở mục tiêu của mình, như một
diễn viên kém nhập vai, người thì đứng thẳng song cổ vươn về phía trước,
khiến khán giả mủi lòng, và tạo cho người khác khả năng lấp lỗ hổng mà
chàng để mở. Giống như thỉnh thoảng, thấy thương những người cần và
khao khát tình thương, chúng ta dành thứ gì đó cho họ và nói khác đi, làm
chúng ta thực hiện nhiệm vụ trừu tượng của tình thương.

Vì thế Dick có thể tự phân tích sự việc đã xảy ra. Khi dạo bước trên phố

Saints-Anges, một người Mỹ trạc ba mươi, có bộ mặt gầy, đầy sẹo và hơi
ốm yếu nhưng nụ cười nham hiểm, nói chuyện với chàng. Lúc Dick cho anh
ta xin lửa, chàng xếp anh ta là người thuộc loại chàng đã biết từ khi còn trẻ,
loại người lang thang khắp các cửa hàng thuốc lá, một khuỷu tay chống lên
quầy và quan sát người vào, ra. Dick dễ dàng xếp anh ta là người có công
việc kín với các nơi như gara, dặn dò bằng giọng khe khẽ với các hiệu cắt
tóc, ở các hành lang nhà hát. Thỉnh thoảng, bộ mặt ấy hăng hái lên như trong
một truyện tranh bạo lực của Tad

[54]

, trong thời niên thiếu Dick thường liếc

nhìn bứt rứt vào ranh giới mơ hồ của hành động ngu xuẩn mà chàng phạm
phải.

– Có thích Paris không, ông bạn?
Không đợi trả lời, người đó cố theo kịp Dick.
– Anh là người đâu ta? - Anh ta hỏi, vẻ khích lệ.
– Buffalo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.