DỊU DÀNG LÀ ĐÊM - Trang 103

– Chí ít anh sẽ xem họ không làm gì quá đáng với cô ta.
– Nhất định là họ giữ cô ta rồi, - Nicole cam đoan với chồng. - Cô ấy đã

bắn người kia. Việc hợp lý nhất là gọi ngay điện cho Laura, chị ta có thể làm
được nhiều hơn chúng ta.

Dick không nghe, chàng đang muốn thể hiện với Rosemary.
– Mọi người đợi nhé, - Nicole cương quyết nói và vội tới bốt điện thoại.
– Một khi Nicole nhận làm việc gì, thì chẳng có gì ngăn cô ấy được, -

chàng nói, vẻ châm biếm trìu mến.

Lần đầu tiên trong sáng hôm ấy, chàng nhìn Rosemary. Họ nhìn nhau, cố

nhận ra tình cảm của ngày hôm trước. Trong giây lát, người này hình như hư
ảo với người kia, rồi một lần nữa, sự nồng nhiệt lại bắt đầu ngân nga chậm
rãi về tình yêu.

– Anh thích giúp đỡ mọi người nhỉ? - Rosemary nhận xét.
– Anh chỉ giả vờ thế thôi.
– Mẹ em cũng thích giúp đỡ mọi người, lẽ tất nhiên là không nhiều được

như anh. - Nàng thở dài. - Đôi khi em nghĩ mình là người ích kỷ nhất trên
đời.

Lần đầu tiên lời nhắc đến mẹ nàng khiến Dick khó chịu hơn là vui. Chàng

muốn quét sạch mẹ nàng, loại bỏ toàn bộ mối tình khỏi quan hệ chăm bẵm
mà Rosemary cứ một mực tạo lập. Nhưng chàng cũng hiểu rằng sự bốc đồng
này là mất kiểm soát, nó càng thôi thúc Rosemary lao tới chàng và trong
giây lát, chàng nhẹ người. Chàng nhìn thấy, không khỏi hoang mang, rằng
cuộc tình này đang trượt đến chỗ bế tắc, nó không thể đứng yên, nó phải tiến
tới hoặc lùi lại. Lần đầu tiên chàng chợt thấy Rosemary đã kiên quyết thúc
đẩy sự việc hơn chàng.

Chàng chưa kịp nghĩ đến những diễn biến tiếp theo thì Nicole quay lại.
– Em đã tìm ra Laura. Đây là tin đầu tiên chị ta nhận được và giọng

Laura nhỏ đi, rồi sau đó mới to lại, hình như chị ta ngất đi và sau đó mới
trấn tĩnh. Laura nói đã biết sáng nay sẽ có chuyện xảy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.