DỊU DÀNG LÀ ĐÊM - Trang 236

CHƯƠNG 17

T

ommy Barban là một người chuyên quyền, Tommy là một người hùng -

Dick bất ngờ gặp anh ta ở quảng trường Marienplatz tại Mucnich, ở một
trong các hiệu cà phê có nhiều con bạc gieo súc sắc trên chiếu. Không gian
đầy các chính khách, và tiếng quật bài đen đét.

Tommy đang cười bên bàn, tiếng cười của anh ta hùng dũng:
– Um-bu-ha-ha! Um-bê-ha-ha! - Như thường lệ, Tommy uống ít, sự can

đảm của anh ta là trò chơi và bè bạn lúc nào cũng hơi sợ anh ta. Gần đây,
một bác sĩ phẫu thuật Warsaw đã cắt bỏ một phần tám bộ não của Tommy và
khâu dưới tóc, nên người ốm yếu nhất trong hiệu cà phê cũng có thể giết anh
ta chết tươi bằng một cú vụt cái khăn ăn thắt nút.

– Đây là hoàng thân Chillichef - một người Nga tả tơi, da dẻ xám ngoét

trạc năm chục tuổi, - và ông McKibben, ông Hannan. - Hannan có mái tóc
và cặp mắt đen, nhãn cầu sinh động, một người hay đùa cợt, anh ta nói ngay
với Dick:

– Trước khi chúng ta bắt tay nhau, xin hãy cho biết anh muốn gì khi bỡn

cợt bà cô của tôi?

– Kìa, tôi...
– Anh nghe tôi đã. Mà anh đang làm gì ở Munich vậy?
– Um-ba-ha-ha! - Tommy cười lớn.
– Anh không định chiếm các bà cô làm của riêng đấy chứ? Tại sao anh

đùa bỡn họ?

Dick bật cười, và thế là anh ta thay đổi cách công kích:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.