DỊU DÀNG LÀ ĐÊM - Trang 79

– Mỗi khi em cười... - chàng đã lấy lại thái độ như một người cha, có lẽ

vì Nicole đang ở gần, lặng lẽ, - tôi luôn nghĩ sẽ nhìn thấy lỗ hổng ở chỗ em
rụng răng sữa.

Nhưng đã quá muộn, nàng tiến tới dính sát vào chàng và thì thào rất đáng

thương:

– Chiếm giữ em đi.
– Chiếm giữ em ở đâu đây?
Sửng sốt làm chàng cứng đờ, lạnh giá.
– Đi, anh, - nàng thì thào. - Ôi, làm đi, người ta làm bất kể việc gì mà.

Em không cần nếu em không thích... em không mong... em luôn ghét nghĩ
đến việc này nhưng bây giờ thì không. Em muốn anh.

Nàng ngạc nhiên vì mình, chưa bao giờ nàng hình dung mình có thể nói

năng như thế. Nàng nhớ lại những thứ đã đọc, đã xem, đã mơ suốt một thập
kỷ lúc ở tu viện. Nàng chợt hiểu đây là một trong những vai quan trọng nhất
của mình và càng lao vào nồng nhiệt hơn.

– Đây không phải là việc nên làm, - Dick thận trọng. - Không chỉ vì

champagne đấy chứ? Không ít thì nhiều, chúng ta hãy quên nó đi.

– Ôi, không, ngay bây giờ. Em muốn anh làm thế ngay bây giờ, ôm em

đi, chỉ bảo cho em, em hoàn toàn là của anh và em muốn thế.

– Trước hết, em có nghĩ việc này sẽ làm tổn thương Nicole biết chừng

nào không?

– Chị ấy không biết... đây không phải là việc anh nói với chị ấy.
Chàng vẫn ân cần:
– Còn một việc nữa là tôi yêu Nicole.
– Nhưng anh không thể yêu hơn một người sao? Giống như em yêu mẹ

mà vẫn yêu anh nhiều hơn. Hiện giờ em yêu anh nhiều hơn.

– .... em sẽ không yêu tôi với vị trí thứ tư, nhưng sau này thì có thể, và nó

sẽ bắt đầu cuộc đời em bằng một đống lộn xộn kinh khủng.

– Không, em hứa sẽ không bao giờ gặp lại anh. Em sẽ nói với mẹ và về

Mỹ ngay lập tức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.