DJINN XANH BABYLON - Trang 152

– Tôi tha thứ cho anh, Izaak. Nhưng tốt nhất là anh đừng để chuyện như

thế này xảy ra lần nữa. Nếu không, tôi thề là anh sẽ hứng chịu một việc còn
tồi tệ hơn nhiều so với một cú đấm vào mũi.

Sướng phát khóc, Izaak hứa:
– Nó không xảy ra nữa đâu. Anh thề đó.
John bảo chú Nimrod:
– Chúng ta đi thôi chú. Hãy ra khỏi đây trước khi cháu đổi ý. Không thì

cháu lại tống cho anh ta thêm một cú đấm nữa.

* * *

Quay lại Berlin, tại một căn hộ trang bị hiện đại ở khách sạn Adlon nổi

tiếng, ông Rakshasas và ông Groanin kiên nhẫn ngồi nghe chú Nimrod và
John giải thích chuyện Ayesha đã mang Philippa đến lâu đài bí mật của bà ở
Babylon.

Ông Groanin là người lên tiếng đầu tiên:
– Hỏng bét rồi. Tôi nói, hỏng bét rồi! Bắt cóc một đứa trẻ như thế? Đúng

là không có tính người. Không có tính người mà.

Chú Nimrod bảo với người quản gia một tay của mình:
– Vì cả Ayesha và Philippa đều không hoàn toàn là con người, việc xét

đến tính người trong tình huống này, hay là việc thiếu tính người, hình như
không liên quan lắm, anh Groanin à.

Ông Groanin nghiêm mặt:
– Thưa ngài, ngài biết tôi muốn nói gì mà.
Chú Nimrod nhượng bộ:
– Xin lỗi anh Groanin. Dĩ nhiên anh hoàn toàn đúng rồi. “Không có tính

người” là từ rất phù hợp để nói về chuyện đã xảy ra.

Rút ra một chiếc khăn tay to đùng, ông Groanin vừa quệt nước mắt vừa

tuyên bố:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.