DJINN XANH BABYLON - Trang 206

– Hỏng bét rồi. Giờ thì chúng ta biết làm sao đây?
John hỏi Darius:
– Ai lại đi trộm năm mươi sáu lon thức ăn cho chó chứ?
Darius cho biết:
– Một vài người Iraq rất, rất là nghèo. Họ có lẽ không từ chối cả thức ăn

cho chó đâu. Chúng ta có thể kiếm ít thức ăn gần Fallujah. Tớ biết vài chỗ
tuyệt lắm. Nhiều sandwich kẹp thịt. Nhiều thứ khác nữa.

Ông Groanin rùng mình:
– Thôi khỏi, cám ơn. Không khéo lại bị đãi đúng thức ăn cho chó của

chúng ta cũng nên.

John chỉ tay vào cánh đồng ngô và gợi ý:
– Nè, chúng ta có thể kiếm đồ ăn ở đó.
Darius trả lời lại bằng tiếng Ả Rập:
– Mấy trái bắp đó còn non lắm, ăn sao nổi.
Vốn ghét món bắp ngô y như ghét món bông cải xanh, John bảo:
– Tớ đâu có nói đến bắp ngô. Không, tớ đang nghĩ đến một thứ khác cơ.
Theo cuốn QBRG, những djinn sống ở sa mạc thỉnh thoảng ăn món jarad,

nghĩa là châu chấu và ấu trùng châu chấu (món này thậm chí còn được
những djinn sành điệu coi như cao lương mỹ vị ấy chứ). Khi đọc về vụ này
lúc còn ở khách sạn tại Amman, John đã nửa kinh sợ nửa hứng thú với món
jarad. Khi đó, cậu không bao giờ nghĩ mình có thể ăn jarad. Nhưng hiện tại,
khi đang ở giữa sa mạc nóng hầm hập với một cái bụng đói meo, cậu không
còn cảm thấy buồn nôn với ý nghĩ ăn thử món ăn đặc trưng djinn này. Cho
nên, vũ trang với một cái giỏ đi chợ trên tay, cậu len vào cánh đồng bắp ngô
để thử tìm châu chấu cũng như những ấu trùng đủ lớn để ăn.

Dịch châu chấu là một vấn đề nghiêm trọng cho nông dân ở đây, và con

châu chấu đầu tiên John tóm được dài đến tám inch

[17]

Dưới cặp mắt djinn

đói mèm của John, con châu chấu giống hệt một miếng thịt vuông vức, và
chỉ trong vòng chưa đầy mười phút, cậu đã hớn hở xách cái giỏ đầy căng ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.