Chính điều đó làm cô lo. “Cảm ơn nhé,” Sara nói, bận tâm, đầu
óc cô vẫn quay cuồng vì những lời của Rafe.
Anh ấy nghĩ là cô tuyệt đẹp?
Anh ấy để ý đến những đường cong của cô?
Thế thì đã sao?
Cô tự bắt mình bình tĩnh lại và tập trung. Dù cho những lời anh
ấy nói là chân thành và đúng sự thực đi chăng nữa, dù anh ấy không còn
hứa hôn, chẳng có gì sẽ thay đổi giữa họ. Rafe là một người đàn ông tin
tưởng vào gia đình và sự vĩnh cửu bằng cả trái tim, trong khi Sara không ảo
tưởng nhiều về sự lãng mạn và hạnh phúc vĩnh viễn.
Cuộc sống và các mối quan hệ cũng quá đủ khó khăn với
những người bình thường. Chuyện gia đình cô là một minh chứng rằng
cảnh sát chẳng thể giữ gìn bất kì loại quan hệ dài lâu nào. Thế hệ này
tiếp nối thế hệ khác, mọi chi trong gia đình đều gắn liền với câu thần chú là
lẽ sống của cô – công việc trước tiên và quan hệ qua đường khi có thời
gian. Mặc dù gần đây thì đến những quan hệ đó cũng chẳng có.
Cô nắm đôi nạng chặt hơn với ý nghĩ – công việc là tất cả
những gì cô có. Điều đó khiến cho việc bị thương và khả năng phải rời bỏ
công việc trở nên đáng sợ.
THE DAILY POST
BLOG CHÀNG ĐỘC THÂN