ĐỐ DÁM YÊU EM - Trang 379

“Được rồi. Này, chị phải đi đây, nhưng mình nhớ giữ liên

lạc nhé. Được không?”

“Em sẽ làm thế.”

“Umm... này Sara? Em không hỏi, và chị đã thề là chị sẽ

không nói gì, nhưng Nick nói với chị là Rafe đau khổ vì thiếu em. Chị
phải đi đây. Tạm biệt.”

“Tạm biệt chị.” Sara nhìn chằm chằm vào cái điện thoại

trong tay mình.

Cô cũng đau khổ, và cô chẳng muốn gì hơn là đến trước

cửa nhà Rafe, nhưng cô không thể làm nổi điều đó. Cô phải thu xếp
xong nhưng thứ khác còn lơ lửng trên đầu cô đã. Cô cần biết thể lực
của cô thế nào.

Một lần chụp cắt lớp, một lần chiếu X quang, và một cuộc

hẹn với bác sĩ chỉ khẳng định thêm điều mà Sara đã biết. Mặc dầu cô
đã phần nào phục hồi khả năng di động và sẽ còn phục hồi thêm trong
thời gian tới, vì vết sẹo và chứng viêm khớp chớm bắt đầu, cô sẽ không
bao giờ qua được kỳ kiểm tra thể lực của Sở cảnh sát New York để cho
phép cô quay lại với nghề. Cô chẳng cần bất kỳ xác nhận nào bảo cô sẽ
phải làm gì tiếp theo. Cô đã quyết định rồi.

Một lúc nào đó giữa khi nghỉ lại tại nhà nghỉ ở bang miền

bắc New York và yêu Rafe cùng với gia đình lớn và nồng hậu của anh,
giấc mơ làm một cảnh sát ở New York của Sara đã biến đổi thành một
điều gì khác. Một điều gì đó cô đã không thể tưởng tượng ra là muốn
chứ đừng nói mong ước được như vậy kể từ vài tuần trước đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.