ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 1000

___o0o___

Trường học…

Đã lâu mới được đến trường, tất cả đều háo hức được gặp nhau, đứa nào

cũng nhốn nháo cả lên. Đứa hỏi câu này, đứa hỏi câu kia, làm cả đám cứ
nhặng xị hết lên.

- A tía! _ một đứa trong đám hô lên khi thấy thầy Khánh đang đến gần

chỗ chúng nó.

- Tía ơi con nhớ tía quá trời quá đất quá mây quá núi luôn á. _ Quỳnh ôm

lấy bụng thầy Khánh, thủ thỉ như con gái với bố.

- Tía cũng nhớ con nữa nè. _ thầy Khánh cười mỉm chi.

- Thế không nhớ bọn con ạ? _ Kiên ghanh tỵ.

- Ra rìa rồi anh ơi. Haizzz _ Phát Xêkô vỗ vai Kiên, thở dài.

- Mấy đứa nói thế tội nghiệp tía, tía thương tất cả mà. _ thầy nở nụ cười

hiền.

- Ờ mà… tao thấy còn thiếu thiếu. _ Phát Xêkô nói.

- Gì?

- Gì thế?

- Khổ quá, nó thì lúc nào chả thấy thiếu thiếu. _ Hiền mít ướt lên tiếng.

- Đừng bỏ mặc Phát Vy ơi…_ Hoàng Lâm thêm nếm.

- Mày hát gì hở ku kia? _ Phát Xêkô trợn mắt lên nhìn Hoàng Lâm.

- Hahaha haha _ Hoàng Lâm được đà cứ ôm bụng cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.