ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 106

tưởng chỉ bị sốc nhẹ chứ. Cô ta đi đâu được nhỉ…* _ cậu đang mải suy nghĩ
nên không nghe Kì Lâm hỏi, thấy cậu cứ ngơ ngác lại có vẻ đang bình chân
như vại nó quát:

-Tôi hỏi cậu có nghe không đấy?

Cậu vẫn không nghe thấy

-AAAAAAAA _ Kì Lâm hét to vào tai cậu làm cậu bừng tỉnh.

-Aaaaa gì vậy? _ cậu ôm tai.

-Thôi cậu không biết thì thôi, mình về thôi Kì Lâm! _ nội nói.

Kì Lâm đồng tình, nguýt cậu một cái đến cháy mặt rồi đạp xe chở nội về.

Kì Lâm cố hết sức đạp xe thật nhanh về nhà nội, chở nội tới cổng nó để

nội vào nhà rồi tiếp tục công cuộc tìm kiếm.

Vừa quay đầu xe đạt chân lên bàn đạp định đạp thì…

Rầm

Kì Lâm để xe đổ tự do rồi vội chạy đến đỡ người (giống ma chơi hơn)

đang đứng vất vưởng trước mặt mình.

Kì Lâm để xe đổ tự do rồi vội chạy đến đỡ người (giống ma chơi hơn)

đang đứng vất vưởng trước mặt mình.

-Na, Na ơi! Mày có sao không? _ nhìn bộ dạng cô, Kì Lâm hoảng sợ tay

chân luống cuống không biết làm gì ngoài cách vỗ nhẹ vào mặt cô mong cô
tỉnh táo hơn.

Cô vì quá kiệt sức nên chỉ biết gục vào nơi có điểm tựa là vai Kì Lâm,

mặt tái mét đi, mồ hôi nhễ nhại như mới tắm, tóc tai rối tung, mí mắt cố kéo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.