cậu lại.
-Tóm lại là thế nào? Bác nói em nghe coi.
-Ok, em nghe kĩ nhé! _ cậu khoác tay lên vai Hoàng Lâm vừa đi vào lớp
vừa kể.
–Ha hahahahahaaaaaaa… _ hai cậu cùng cười phá lên khi nghe xong
chuyện.
-Thảo nào hôm qua Bảo nhà ta mạnh mồm thế. _ Hoàng Lâm nói.
Vừa lúc nói xong thì cô và Kì Lâm bước vào, thấy Hoàng Lâm đang cười
hơ hớ nó bực mình gườm Hoàng Lâm đến cháy mắt rồi mới vào chỗ ngồi.
Những đứa khác thì không thể rời mắt khỏi cô nhìn cô như người thời
Babilon cổ vậy.
*Đầu thì ướt nhẹp bết lại, không biết cô kiếm đâu ra bộ đồ mà… quần thì
ngắn tủn cộc ngốc lại là đồ thể dục nữa, còn đóng thêm một áo khoác thể
dục trong cái thời tiết nóng hực hực TB từ 35 – 37oC này chưa kể là lúc cao
độ vào buổi trưa…*
(Không chịu khuất phục nên cô nhất quyết không chịu về nhà bởi nếu về
thì coi như cô sợ cậu, vì vậy cô đã mượn đồ Kì Lâm và gội đầu tại phòng
tắm của phòng chức năng trường. Khổ cái Kì Lâm thấp hơn cô cả tấc lận
bảo cô mặc đồ của nó sao không cộc cho được haiz…)
Đứa nào cũng phá lên cười làm cô ngượng chín cả mặt.
-Có gì mà cười? Im ngay! _ cô thét ra lửa.
Cũng có đứa im nhưng còn lại chiếm đa số thì vẫn đang nắc nẻ không thể
kìm chế cảm xúc (đương nhiên là không thiếu cậu rồi).