ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 14

viên maraton vừa hoàn thành đường đua vậy. Hơi thở gấp gáp, nhịp tim dồn
dập, mồ hôi trên trán nhễ nhại.

-Không! Không! Sao có thể như thế được. _cậu lắc đầu nguầy nguậy tự

phủ nhận điều mình nghĩ.

-Ực…ực… Chỉ là mơ thôi. Ha. Ha. Là mơ. Ha… _cậu gật gật đầu tự

khẳng định để trấn an mình rồi cười khổ.

Hít một hơi thật sâu rồi thở ra lấy lại bình tĩnh, quả là có hiệu quả.

Vừa hoàn hồn lại chút thì…:

Cạch… _có tiếng cửa mở.

Mới hoàn hồn trái tim phản chủ lại rộ lên hồi trống ra quân. Sock tập 2.

Sợ tim mình cũng nhảy ra ngoài chiến đấu nốt cậu đưa một tay lên ngực
ngăn cản. Ngồi nép sát vào cạnh giường, tay bấu chặtvào chăn nhắm mắt
chặt chờ điềugì sẽ xảy ra. (thua nhoz lun, jậy cũng sợ, con trai mà như thỏ
ý)

Thịch … thịch _có tiếng bước chân, nó dừng lại cạnh cậu, trên vai cậu có

thứ gì đó lành la… * ơ…nhưng sao nó ấm vậy, cảm giác rất an toàn…* cậu
cảm thấy vậy đang suy nghĩ thì bị xén ngang.

-Thiếu gia! Thiếu gia! Cậu ổn chứ?_tiếng của một old lady vang lên (thì

ra là zú của cậu).

Cậu mở vội mắt *khuôn mặt phúc hậu tuy đã U50 nhưng làn da thì chỉ

khoảng U25. Zú! Đúng là zú rồi*. Không ngần ngại cậu lao vàolòng bà, hơi
bất ngờ trước hành động của cậu nhưng bà cũng khẽvuốt vuốt lưng cậu.

-Phù… vậy mà con tưởng, haiz… _cậu thở phào nhẹ nhõm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.