ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 149

Cô cũng bỏ lên phòng định đánh một giấc thì đống bài tập đang dở dang

trên bàn níu kéo không cho cô toại nguyện, nhìn lên đồng hồ…

-Trời ơiiii! 11h15 rồi, chết mất. _ ca thán nhưng mai là tiết của ông thầy

phát xít Khánh ấy, cuối cùng thì cô cũng phải ngồi xuống giải quyết nốt
đống bài tập kia.

o-o-o-o-o

Sáng hôm sau,

-Good morning! Chúc một ngày may mắn. _ cậu đểu rả chào cô.

-Không giám, câu đó phải để tôi chúc cậu mới đúng. _ cô hằn học.

-Ok, vậy từ mai cậu chúc tôi nhé, hehe. _ cậu trả treo.

-Hứ… _ cô nguýt cậu cháy mắt rồi bước vào lớp.

Hơn hai tháng qua cô phải tìm đủ mọi cách để “vật lộn” với cậu: bàn ghế

đều được chia phần lấy đường kẻ thẳng tắp ở giữa làm “biên giới” nếu đồ
của ai “vượt biên” sẽ bị bên kia tịch thu vĩnh viễn, trong giờ học đứa nào
nói với đứa nào trước thì đứa đó là con… con… con rùa (hềhề), vân vân và
vân vân (hỏi thật có mem nào đã từng làm trò này chưa đóa? Khikhi, Chishi
thì rùi đóa! Nghĩ lại vui phết nhở?)

“Coóc” _ một viên phấn trúng giữa trán cậu nhờ ông thầy Khánh “ban”

cho vì cái tội nãy giờ ngồi khúc khích chả hiểu vì sao, đã thế ổng gọi còn
chẳng thèm nghe (có mem nào bít cái game mà lúc bị bắn trúng giữa trán
thì gọi là gì ko nhỉ? Hichic, Chishi cũng bị vàiiii lần như thế rùi ấy đau chít
đc!)

-Cậu kia, lên bảng làm bài này cho tôi. _ ông thầy ra lệnh.

Cậu ngượng ngạo đứng dậy bứt tóc gãi tai:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.