ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 151

¬-Xong! Haiz… _ cô phủi tay rồi về chỗ ngồi, không quên nháy mắt đá

đểu cậu một cái.

Ông thầy Khánh lên bục giảng, im lặng kiểm tra kết quả một hồi.

Tim đứa nào cũng phập phồng như cái trống.

-Các bạn sửa bài đi? Còn bạn nào chưa hiểu không? _ ông thầy phán.

-Hả – hở- ặc- … _ bao nhiêu cảm xúc của bao nhiêu người dâng trào

Đứa nào cũng tròn xoe mắt từ ngưỡng mộ đến ghen tị, một tốc độ đáng

nể lại còn chính xác tuyệt đối, đến cả mem lớp phó học tập cũng chưa bao
giờ được như thế.

Chúng nó không hề biết rằng cấp I cô đã từng là tuyển thủ trong đội

olympic toán học của trường đã hạ gục biết bao trường khác đem lại danh
tiếng cho trường sao? Chậc… mà nghĩ thì cũng phải thôi, đã hơn 4 năm
“mất tích” hơn nữa trường lại rất rất nhiều học sinh ưu tú thế kia. Đã thế từ
khi anh đi cô không lo học hành mà chỉ chơi với chơi và chơi (Ý quên, chưa
nói với các mem là trường này có từ cấp I – II – III sát nhau lun, đào tạo từ
những mầm non mới nhú cơ. Trường ấy ở xxx ở chỗ mà các mem lật tung
bản đồ thế giới cũng không tìm ra nó ở đâu. khakha)

-Không ai có ý kiến thì ta tiếp tục bài học nhé, nếu ai còn thắc mắc gì hãy

trao đổi với bạn Na.

Đứa nào giám trái lời ổng chứ.

…………………………

“Tùng tùng tùng…” _ giờ ăn trưa đã đến.

Bình thường hễ đến giờ ăn trưa là lớp cô chả khác nào đàn ong vỡ tổ vậy

mà hôm nay… chúng ngồi im trong lớp, thì ra mục đích là “thẩm tra” cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.