ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 174

Cô lao như con thiêu thân xuống bếp, mở tủ lạnh lục lọi để kiếm nguyên

liệu.

Cậu đứng ngoài cổng sốt ruột:

-Con nhỏ này định cho mình ăn sương đêm hay sao mà không chịu mở

cửa vậy trời?

Không thể đợi thêm, cậu định đập cửa thì… mới xô nhẹ cánh cổng đã tự

mở ra.

-Trời… cô định mời trộm ghé thăm ah? _ cậu lắc đầu bó tay.

Dắt xe vào sân, khóa cổng lại giúp cô rồi cởi giày vào nhà.

“Xoảngggggg… oang… AAAAAAAAAAAAAAAAAAAA”

Vừa mới cởi được chiếc giày bên phải thì nghe có tiếng đổ bể gì đó cậu

vội cởi nốt chiếc giày còn lại rồi chạy nhanh vào bếp – nơi phát ra âm thanh
ấy.

Tại “hiện trường”: một chiếc chảo đang dổng ben nằm dưới đất, nhiều

mảnh sành xung quanh của cái chén sứ mới vỡ tan tành, một con bé mặt cắt
không còn giọt máu vì ngón tay đang nhỏ máu còn tay kia cầm con dao
đứng bất động.

Cậu nhìn tay cô đang chảy máu vội chạy lại cầm con dao trên tay cô đặt

lên thớt rồi kéo cô sang bồn rửa tay, vặn vòi nước rửa sạch vết thương.

-Cô làm gì mà hậu đậu vậy hả? Tay chảy máu mà vẫn ngây ra là sao? Lỡ

không có tôi thì cô định để cho máu chảy đến khi cô khô máu luôn chắc?

-…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.