ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 176

-Nhưng tôi đã nấu cơm rồi. _ cô hớn hở chạy lại mở nồi cơm đã cắm.

Nhưng… than ôi

Cơm …

… cô chưa bật nấu

Thấy cô cứ mở xoong cơm rồi đứng bất động, cậu bèn đến xem.

Cậu ngửa cổ lên trời hận trời vô đối

-Phù… vậy cô biết làm cái gì hả?

-Bánh! _ cô thản nhiên đáp lại.

-Hớ… nực cười, cơm nấu chưa xong mà đòi làm bánh cơ đấy? _ cậu

không còn lời diễn tả nào để nói với cô.

-Vậy cậu giỏi thì thử nấu đi tôi xem nào, làm như nấu ăn dễ lắm không

bằng.

-Tôi thương nội quá! Chắc giờ này nội đang chép miệng xỉa tăm không

quá.

-Tại sao?

-Còn phải hỏi, thì ăn phở ngó của các bệnh nhân giường bên no luôn chứ

sao.

-Ờ thì…

-Nhà còn mì không?

-Còn, làm gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.