ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 178

Cô nhận lấy rồi làm theo (chứ biết làm gì bây giờ, không khéo cậu lại cho

nhịn đói luôn thì tèo, thôi vì con em ta vậy).

Cậu đeo tạp giề vào, cầm dao lên bắt đầu vào việc. Khi cô quay lại đã

thấy cậu “cắt cắt – xào xào – … có vẻ rất tập trung và chuyên nghiệp.

*Cũng ra dáng đấy!* _ cô gật gù sau lưng cậu.

Xèo…

Trước mắt cô đã có hai đĩa mì xào thơm nức mũi, cô hết nhìn cậu rồi lại

nhìn đĩa mì.

-Ăn được không?

-Chuyện lạ, thế tôi nấu để ngó ah?

-Mới 5’ thôi đấy! Có chín nổi không vậy? _ cô mở to mắt, xòe bàn tay

năm ngón ra trước mặt cậu nói.

Cách tốt nhất là không nên nói nhiều mà phải chứng minh bằng hành

động thôi, cậu cầm chiếc nỉa, xoắn một vòng mì rồi ăn ngon lành. Cô nhìn
cậu nuốt khan rồi cũng cầm nỉa ăn theo.

-Oaaaaaaaaaaaaaa… ngon thật đấy! _ cô tấm tắc.

Cậu không thèm nói gì nhưng trong lòng đang sướng rên lên vì sung

sướng (không khéo trong bụng cậu đang cười thành bão cũng nên,
khekhe…).

-Này ậu ọc ở âu mà nấu oong dạ? (cậu học ở đâu mà nấu ngon dạ) _ cô

vừa ăn nhồm nhoàm vừa nói.

-Hỏi nhiều, lo ăn đi. Có đứa con gái nào vừa ăn vừa nói bất lịch sự như

cô không chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.