ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 186

nhạc cụ và cả anh bạn thân của anh nữa; chính anh bạn đó đã dạy cô cách
chơi đàn và học nhạc. Hai người đã bí mật sáng tác nên bản nhạc khúc này
dành cho riêng anh, và quan trọng nhất nó là độc nhất vô nhị, cũng chỉ có 2
người biết chơi nó; một là cô và người còn lại là anh ấy)

-Đã đủ để em thấy cần thiết chưa cô bé? _ giọng nói cất lên từ đầu dây

bên kia thay cho tiếng huýt sáo.

- … có lẽ _ cô đáp lại.

- Em vẫn vậy, không khác xưa tẹo nào!

- Anh về lâu chưa? _ cô trầm giọng.

- Cũng mới thôi em.

- Anh đang làm gì ở đây? Mà… anh về làm gì?

- Em không thích anh về sao?

- Dạ không! Hì tại em thấy anh về đột ngột nên ngạc nhiên hỏi thôi. _ cô

đổi lại giọng vui hơn.

- Nếu anh nói anh về đây vì anh nhớ em. Anh về để khiến em trở thành

người thân của anh thì sao?

- … _ cô lặng đi vài dây. –Anh đi một thời gian bây giờ lẻo mép chưa kìa,

bao nhiêu cá lọt lưới rồi anh?

- Anh chỉ bắt cá nhà thôi! _ biết cô không muốn nói đến chuyện đó, anh

cũng không muốn làm cô khó xử.

- Mà anh làm gì đến 3 năm rồi không tin tức gì là sao? Em giận!

- Anh sợ… _ anh đáp lại rồi cả hai cùng phá lên cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.