ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 299

Không trả lời

“Cốc cốc”

- Ai? Ai ngoài đó?

Không trả lời

Ông đứng dậy khỏi ghế bước đến mở cửa.

“Cạch”

Trước mắt ông hiện ra một cậu thanh niên, trông có vẻ ngổ ngáo, ánh mắt

mạnh mẽ mãnh liệt. Cậu đút tay vào túi, đầu hơi nghiêng nhìn ông với ánh
mắt đầy sát khí.

- Cậu là ai? _ ông ta nhìn cậu một lượt rồi tiếp: – Chắc là học sinh, sao lại

ở đây vào giờ này? Cậu có muốn phạt không?

Cậu không nói gì ngang nhiên bước thẳng vào phòng, ngồi xuống xôfa

cậu ngả lưng ra sau, một tay bắt lên thành ghế một tay bỏ lên đùi, chân bắt
hình chữ ngũ.

- Hỗn xược, cậu có biết tôi là ai không? Cút ra ngoài ngay lập tức cho tôi.

- Đóng cửa lại! _ cậu không thèm đếm xỉa đến câu nói của ông, còn ra

lệnh cho ông nữa.

- Người đâu! _ ông gọi.

- Chắc nhiều người muốn biết chuyện hay tối qua lắm đây.

Người ta nói có tật thì rục rịch chớ có sai, nghe tới câu “tối qua” dù chưa

biết chuyện gì nhưng ông ta đã thấy ruột gan cồn cào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.