cười thế này là đủ rồi!*. Quốc vòng đầu xe và đi theo hướng ngược lại.
- Ơ…
“Kít”
Quốc thắng xe gấp khi thấy một thanh niên chạc tuổi trông rất quen.
*Không thể nào, cậu ta làm gì ở đây chứ? Chắc mình nhìn lộn.*
Nhìn hắn đi có vẻ rất ung dung tự tại, nhưng sao trực giác của Quốc đang
nói rằng hắn có gì đó không tốt lành.
Quốc quyết định mở cửa và xuống xe, nhưng… vừa đóng cửa lại xoay
qua đã không thấy hắn đâu. Người Quốc bỗng lạnh đi, anh chạy quanh đó
cố tìm hắn nhưng không thấy. *Nếu là cậu ta thì không ổn rồi, bé Na…
không, anh sẽ không cho ai có quyền làm tổn hại đến em.*
Nhưng dù có tìm đến đâu nếu một người đã cố tránh mình thì có tìm cũng
vô ích, Quốc vẫn không thể tìm ra người đó.
*Cậu có tiến bộ đấy … tk3!* _ một người đội chiếc mũ phớt đen dựa vào
gốc cây gần đó, hắn nhìn Quốc và khẽ nhếch mép thành điệu cười nửa
miệng đầy khó coi.
chishikarin_360
p/s: Chào cả nhà! *cúi đầu*
Chishi xin lỗi tất cả các mem vì chap này hơi ngắn so với những chap
trước! Đáng lẽ đã có một chap dài rồi nhưng mới hồi tối lúc Chishi định lấy
bài để post thì… trời ơi bài Chishi bị virus phá hoại, đành ngồi viết lại
nhưng mới được tới đây thôi các mem thông cảm cho Chishi nhé!
Xin lỗi và cám ơn các mem nhiều!!! *cúi gập người*