ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 461

- Nội! _ cô đang xuống cầu thang nghe nội nói cô đanh lại. – Nội không

được nói thế, nội còn nói vậy con ứ làm bánh nội ăn nữa đâu!

- Cái con bé này! _ nội ôm cô vào lòng.

- AAA _ cậu la lên.

- Gì vậy Bảo? _ cô hỏi.

- Đi thôi, gần tới giờ học rồi, thưa nội bọn con đi! _ cậu nói rồi kéo tay cô

chạy.

- Từ từ nào, đợi tôi tí nào… “kịch”… ui ya… _ cậu đang kéo cô chạy thì

bất ngờ “thắng gấp” và quay lại, làm đầu cô “đâm” vào ngực cậu. – Cậu sao
vậy?

- Đã nói là đổi cách xưng hô rồi mà! _ cậu nghiêm giọng.

Cô ngẩng lên, mắt chớp chớp nhìn cậu *Bây giờ mà căng lên chắc cậu

này xịt khói mất… hòa bình vậy…* _ cô nghĩ bụng.

- Ờ hờ… tôi… ah quên… t… tơ…tơ… _ cô cà lâm.

Cậu khoanh tay trước ngực đợi cô.

- Nói thế mà cũng khó khăn vậy hả?

- Hì… thôi mình đi ha, kẻo trẽ giờ đóng cổng mất! _ cô đánh trống lảng

kéo tay cậu đi.

- Cậu ăn gian. _ cậu không chịu nhưng vẫn bị cô lôi đi xềnh xệch.

Quốc ngồi trong xe đi dần theo hai người, nhìn qua cửa kính tim anh như

vỡ vụn nhưng đôi môi vẫn khẽ nở nụ cười. *Chỉ cần em hạnh phúc và luôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.