ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 472

- Vậy anh trả lời đi!

- Anh định đến nhà nội đây, tại xe anh đang được bảo dưỡng nên anh chịu

kiếp đi bộ vài hôm, hì.

- Vậy hai anh em mình cùng đi ha, em cũng đang về nhà đây!

- Ờ, hì. Mà em mua gì nhiều đồ vậy? _ Quốc nói nhưng đôi mắt lén liếc

ra phía sau cô.

- Dạ em định làm bánh ạ.

- Ô vậy là anh có lộc ăn rồi, đi, đi nào, mau về làm nào, anh nhớ bánh của

em đến nỗi ăn cái gì cũng thấy không vừa miệng nek!

- Anh chỉ được cái nịnh để em làm bánh thôi.

- Hì hai anh em mình về nào! _ Quốc cố tình nói to.

- Ah Na này!

- Dạ?

- Em về trước nhé, anh đi đây xíu rồi về liền. _ Quốc nói nhỏ đủ để anh

và cô nghe.

- Dạ em biết rồi!

Đến khúc cua anh tách khỏi cô và đứng khuất sau thân cây lớn gần đó.

- Chào cậu! _ Quốc đút tay vào túi quần, dựa lưng vào gốc cây lên tiếng.

Hắn bị bắt thóp nhưng không hề bất ngờ, vẫn thái độ bình tĩnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.