ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 574

- Nghĩa vụ duy nhất của con bây giờ là có trách nhiệm với bản thân mình,

chả phải nội đã nói thế sao ạ?

- Không lẽ con không có lí tưởng hay hoài bão gì cho tương lai à? Con

phải lo cho sự nghiệp tiền đồ của mình đi chứ.

- Con được phép có nó cho riêng mình sao? _ cậu nói giọng bất cần.

- Gia Bảo, con nói vậy nghĩa là sao? Lí tưởng và hoài bão của người đàn

ông còn điều gì khác ngoài sự nghiệp nữa?

- Với con, con chỉ cần được làm chủ bản thân mình, đó là lí tưởng và hoài

bão duy nhất của con.

- Ta không cần biết đó là gì, ngay ngày mai con hãy vào công ty học việc

từ Gia Huy đi.

- Con vẫn còn là một học sinh cấp III, còn chưa tốt nghiệp. Hơn nữa con

không thích và không phù hợp với việc đó. _ cậu bắt đầu to tiếng.

- Đó chỉ là vấn đề thời gian, con đã 18 và bây giờ là quá trễ. Gia Huy khi

mới còn là một cậu bé đã bắt đầu làm quen với những công việc nhỏ nhất
liên quan tới gia đình rồi, bằng tuổi con nó đã là trưởng phòng kinh doanh
rồi đó.

- Anh Huy khác con khác, con không phải anh ấy, không phải ai cũng

cam chịu theo sự an bài của người khác. Con không muốn mình trở thành
người như anh ấy, một người không biết đến thứ gọi là cảm xúc. Ngày nào
cũng một vẻ mặt sắt đá gặp mọi người, tất cả những người anh gặp đều là
đối tác, không bạn bè không người yêu không vui cũng chả buồn chỉ có sự
cô đơn. Trong đầu lúc nào cũng chỉ có sự tính toán của bộn bề công việc.

- Vì đó là điều mà một người đàn ông phải hướng tới để đến thành công.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.