ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 858

- Mà thôi, không cần đâu anh ạ, cảm ơn anh! Em về, chào anh! _ cô nói

một hơi, không chừa phần thời gian nào cho Gia Huy có cơ hội để thắc
mắc.

Nói rồi cô quay lưng chạy đi một mạch.

Gia Huy lắc đầu, bó não, không hiểu những lời nói lẫn hành động của cô

có nghĩa lí gì?

- Có phải trời nóng quá nên … không? _ Gia Huy đành đổ tội cho thời

tiết.

Rời khỏi đó rồi nước mắt cô mới bắt đầu lã chã. Cô hờ hững đi trên phố,

cơn gió thoảng qua thổi tung mái tóc cô rối vào nhau như tâm trạng rối bời,
khó nhọc ai đang mang…

___o0o___

Đợi cô đi hẳn, Gia Huy mở cửa vào phòng Yuu với ý định đợi cậu.

Anh không tin nổi vào những gì mắt mình đang thấy, mới cách đây vài

giờ, Yuu đang bất động trên giường. Còn bây giờ… đã là một cô gái ngồi
kia mỉm cười thật tươi, không có gì cho thấy rằng cô bé đang là một bệnh
nhân.

- Anh hai! _ đang loay thì thấy Gia Huy đến, cậu reo lên.

Yuu thấy có “người lạ” đến nên vội bật xuống giường, nhanh như cắt

chạy đến núp sau lưng cậu, nét mặt sợ hãi.

- Em sao vậy? _ cậu lo lắng.

Yuu càng nép sát vào người cậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.