ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 865

- Cho mượn nè. _ hắn nói cụt ngủn.

Cô nhìn qua vai hắn…không nói gì.

- Thà khóc một lần rồi thôi, khóc là một hình thức cho đi nước mắt và để

lấy lại nụ cười. Làm ơn khóc đi rồi cho tôi xin nụ cười của em! _ hắn nói
một hơi.

Hình như hắn vừa nổi nóng với cô…

- Anh, anh xin lỗi! Tại… tại, ahsssss _ hắn vò đầu bứt tóc.

- Hức… hức… _ cô bắt đầu bật tiếng nấc.

“Thịch… thịch thịch” _ cô vô cớ đánh vào người hắn thình thịch.

Đau nhưng cố gắng chịu đựng, hắn bặm chặt môi.

Điều duy nhất cô cần bây giờ có lẽ là sự im lặng bên cạnh mình. Hắn

hiểu, hắn để cô làm gì tùy ý, hắn tạm thời giao quyền “sử dụng” thân thể
của mình cho cô.

Như một bao cát, cô liên tục đấm vào ngực hắn…

Khi đã kiệt sức, cú đấm thưa dần, nhẹ dần rồi thôi hẳn. Cô bước thêm

một bước, gục đầu vào ngực hắn, cô nức nở, hai tay buông thõng… Hắn
vòng tay ra sau cô, định vỗ về cô, nhưng lí trí của hắn không cho phép hắn
làm thế.

*Phong! Mày đã quên vì sao mày đến đây sao? Mày đã quên mối thù còn

đó sao? Chỉ vì con nhỏ này sao???… Không!… Không!!!…* _ hắn tự dặn
lòng.

………o

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.