ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 949

đối với cô bé? Nhưng cô không muốn đẩy mình vào đau khổ, có ai muốn
mình cứ mãi phải chọn lựa, nhường nhịn với kẻ khác đâu…

Nhưng… không ai biết trước chuyện gì sẽ xảy ra vào phút sau cùng cả,

có những lí lẽ của con tim mà không ai hiểu nổi, thậm chí là chính bản thân
ta. Lí lẽ của cô là gì???

“Cốc cốc cốc cốc”

- Chị đợi em chút, em đang thay đồ. _ cô như bị bắt quả tang, cô chạy hết

chỗ này tìm nơi dấu rồi đến chỗ kia tìm nơi cất. vội dấu quyển sổ dưới gầm
giường và gạt những giọt nước mắt đi, kéo quần áo, đầu tóc lại cho gọn
gàng rồi chạy ra mở cửa.

“Cạch”

- Chị.

- Chị tưởng em thay đến chục bộ đồ chứ, he.

- Dạ không, hì em… _ cô lúng túng.

- Chị đùa đó, coi em kìa, cứ như cô gà mắc tóc í.

- Chị. _ cô nhăn mặt.

- Thôi được rồi. Ờ, mà sao biết chị hay dạ?

- Em có giác quan thứ sáu mờ. _ cô nói rồi bật ngón cái lên, nhìn như số

sáu.

- Kinh khủng khiếp.

- Chị. _ cô đanh mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.