ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 950

- Mà bé Na nè.

- Dạ?

- Dạo này chị thấy em hay ra ngoài lắm nhé, em có việc gì dấu nội và chị

à?

- Dạ… dạ dạ… không ạ, hì. _ cô lắp bắp, rối trí.

- Vậy có thể nói chị nghe không?

- Dạ… _ cô đi quanh giường rồi lên nệm ngồi ra sau, bóp bóp vai cho

Trâm Anh. – Em có dạy học cho sắp nhỏ ở tu viện Maria, chị cũng biết mà.

- Uhm!

- Dạo này có nhiều việc ở đó quá nên em phải thường xuyên đến đó hơn

chị ạ.

- Uhm, vậy mà chị cứ tưởng… Mà nè, em mà có chuyện gì dấu chị là chị

không tha thứ đâu nhé!

- Ơ… em đâu có đâu ạ.

- Đó là chị dặn thế, em không có thì tốt rồi.

- Hi…hi…hihi… _ cô nhe răng cười.

- Thôi, xuống ăn cơm đi em. Chắc nội ở bển ăn cơm luôn với ngoại rồi,

còn hai chị em mình thôi, em xuống ăn luôn đi.

- Tuân lệnh chị hai! _ cô đưa tay lên trán, nghiêm giọng nói.

- Em thật là…

- Đi nào, em đói lắm rồi nè. _ cô đẩy vai Trâm Anh đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.