ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 990

Nếu là khi sáng, cô chắc chắn sẽ nhận lời cậu mà không cần do dự nhiều.

Nhưng bây giờ… không thể, cô không thể xem như không có chuyện gì để
vui vẻ đến với cậu được.

Sau bữa ăn ấm áp khi sáng ở nhà nội, Thiên Tuấn đã nói với cô tất cả, cả

kế hoạch và dự định anh sắp thực hiện. Cũng là một người con, một người
bạn, sao cô có thể không làm gì được. Bản thân cô cũng không muốn mình
cuốn vào vòng luẩn quẩn thù địch, nhưng cô không muốn để Thiên Tuấn
một mình mạo hiểm lần nữa. Nghĩ chuyện lâu dài với cậu, thực sự cô cũng
không thấy gì phía trước mối quan hệ của hai người. Hoang mang, lo sợ, vô
định, chính cô cũng không biết mình muốn gì, sẽ làm gì, sẽ đi về đâu. Nếu
nhận lời cậu, cô sợ mình đã trói buộc cậu, lỡ có chuyện chẳng lành chẳng
phải cô đã làm lỡ tuổi xuân, thời gian của cậu sao? Thà rằng cứ thế, một lần
tổn thương để rồi sẽ không phải thương tổn nữa.

Liệu rằng lựa chọn và quyết định của cô có đúng???

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.