DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH
Phong Ngưng Tuyết Vũ
www.dtv-ebook.com
Chương 32
“Dường như tỷ tỷ đã nhìn ra mọi việc, thế không muốn biết vì sao Diễm
nhi lại hao tâm tổn sức tìm kế mời tỷ đến sao?”
Trong tẩm điện rộng lớn, hoàn toàn vắng vẻ, chỉ có ta với nàng, mà
giọng nói của Diễm nhi lại mang theo nụ cười nhàn nhạt, tựa như hơi thở
của Mạn Đà La. (1) *loài hoa đẹp, có dược tính nhưng độc*
“Nếu muội muốn gặp ta chỉ cần cho người đưa tin là được, chuyện có
đáng gì?” Ta nhìn vào đôi má lúm đồng tiền như hoa của nàng, lẳng lặng
lên tiếng, “Hà cớ gì phải để Ám Hương chịu khổ như vậy.”
Nàng lạnh nhạt nở nụ cười, “Ở Đông Cung có nhiều ánh mắt như vậy,
nếu ta phái người đi mời tỷ, cho dù chỉ là một khắc thôi thì từng lời từng
câu giữa chúng ta đều sẽ truyền tới tai của Thái tử điện hạ, cho nên ta chỉ
có thể đợi tỷ chủ động đến thăm ta. Nhưng mà ta không thể tiếp tục đợi
thêm ngày nào nữa, vả lại tình thế trước mắt cũng không cho phép ta chờ
đợi, như vậy chỉ có thể nhờ vào bệnh tình của Ám Hương để mời tỷ, vừa
thực hiện được mục đích vừa không chút sơ hở, sẽ không có bất cứ kẻ nào
nghi ngờ.”
Ta nhìn nàng, thản nhiên mở miệng, “Nàng chẳng qua cũng chỉ là một
đứa trẻ, muội để nàng phải chịu khổ như vậy không cảm thấy áy náy hay
sao?”
Diễm nhi vẫn nở nụ cười lạnh nhạt như trước, giọng nói trong trẻo nhưng
lạnh lùng, “Tỷ tỷ, tỷ là đang hiểu lầm ta. Đúng, chủ ý là do ta nghĩ ra,
nhưng lại do chính Ám Hương tự ngâm mình một đêm trong làn nước lạnh