DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 150

“Được rồi Sơ Ảnh, đừng nói nữa.” Ta cố gắng tự kềm chế, nhưng cuối

cùng vẫn không thể, tuy rằng lời nói của nàng vẫn chưa có gì quá mức,
nhưng ta lại không thể chịu được, liền mở miệng cắt ngang lời nàng.

Nhất thời nàng không kịp phản ứng, có chút hoảng hốt nhìn ta, ta khẽ

nhắm mắt, mở miệng nói, hơi che giấu ý cười bi ai: “Em cũng không phải
không biết là ta thích Tần tranh.”

Sắc mặt Sơ Ảnh thả lỏng, cười nói: “Em cứ tưởng có chuyện gì, người

làm em giật cả mình, mà nghĩ cũng đúng, nếu tiểu thư đàn bằng Tần tranh
nhất định sẽ thuận tay hơn.”

Ta yên lặng mỉm cười, không hề mở miệng, lại không ngăn được cảm

giác chán ghét bản thân.

Rõ ràng đã nhìn nhận mọi chuyện thấu đáo, nhưng ta lại không thể thoải

mái như trong suy nghĩ, lại càng không thể xem như không có việc gì.

Từ thời khắc nhìn thấy Tầm Vân, ngay cả chính ta cũng không phát hiện

ra rằng từ lúc nào mà bản thân lại trở nên gay gắt như vậy, dường như chỉ
có như thế, mới khiến cho sự tự tôn của ta được dễ chịu ít nhiều.

Bất giác, khoé môi cong lên mang theo mấy phần tự giễu cùng bất đắc

dĩ, hiện tại có thể sẽ không dễ chấp nhận, nhưng thời gian càng dài thì mọi
chuyện cũng sẽ tốt hơn.

Vừa nghĩ đến điều này, vừa lơ đãng đưa mắt nhìn quanh, liền chạm phải

ánh mắt Tầm Vân đang nhìn ta, bên trong ẩn chứa sự trầm lặng.

Tâm tư khẽ động, đang định lên tiếng, liền nghe thấy giọng nói của một

tiểu nha đầu ở bên ngoài: “Trục Vũ tỷ tỷ đến.”

Ta cười rộ lên, hôm nay là ngày gì vậy, cả hai tỳ nữ tâm phúc của Nam

Thừa Điệu, một trước một sau cùng tìm đến Mặc Các của ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.