DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 180

Ta nhớ lại bữa tiệc Trung Thu ngắm trăng cách đây không lâu, Diễm nhi

một thân áo tơ trắng nõn, thổi nên tiếng sáo tựa như âm thanh thiên nhiên,
thanh khiết nhưng cũng lạnh lùng, nét đẹp chẳng khác gì một tiên tử cung
trăng, tuy rằng ta không tận mắt nhìn thấy màn biểu diễn mà nàng dồn hết
tâm trí kia, nhưng cũng không khó khăn để tưởng tượng sẽ kinh trần tuyệt
diễm đến thế nào.

Khẽ nhắm mắt lại, chẳng thể trách mà nàng có thể thổi nên khúc nhạc

“Kinh Hồng” tốt như vậy, bách chuyển thiên chiết (2)(Gian khổ liên miên.
Càng thất bại, càng cố gắng), dành hết tâm huyết, khổ công tập luyện cũng
là vì hắn sao?

“Ta không biết Nam Thừa Miện đã nói gì với phụ thân và mẫu thân, chỉ

nhớ rõ dòng nước mắt và lời cầu xin của mẫu thân, tuy rằng thế lực của Mộ
Dung chúng ta lớn nhưng dù gì cũng chỉ là thần tử, đối với hậu duệ của
Vương tôn quý tộc, chúng ta đắc tội không nổi. Cho dù lấy việc tứ hôn của
Hoàng thượng làm lý do, cũng khó có thể thay đổi được ý định của Thái tử,
sau này sẽ gặp phải cảnh ngộ như thế nào chỉ cần nghĩ thôi cũng đã rõ
ràng.”

Diễm nhi đưa mắt nhìn ta, mỉm cười, “Cho nên, nếu trong chiếu chỉ ban

hôn không nói rõ là để vị tiểu thư Mộ Dung nào thành thân với Tam điện
hạ, không bằng liền để tỷ tỷ gả vào Vương phủ, ta vào Đông cung, vẹn cả
đôi đường.”

Ta nhìn nàng, kiềm chế hàn ý đang lan tràn trong lòng, lên tiếng hỏi,

“Mẫu thân nói như thế với muội sao? Vậy mà muội cũng đồng ý?”

Diễm nhi lắc lắc đầu, “Thái tử có dụng ý áp đặt như vậy, phụ thân và

mẫu thân cũng bất lực. Ta còn nhớ rõ hôm ấy mẫu thân không ngừng rơi
nước mắt, ta cũng biết người đau lòng cho ta, nhưng mà người nói, ta là nữ
nhân của Mộ Dung gia, đã định là phải hy sinh vì gia tộc. Ta có thể hiểu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.