DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 181

được sự khổ tâm, bất đất dĩ của hai người, nhưng lại không thể không oán
hận một chút nào.”

Hai dòng lệ khẽ trượt xuống đôi gò má như ngọc của nàng, nàng cũng

không hề lau đi mà vẫn nhẹ nhàng lên tiếng như trước, “Thoạt đầu, tất
nhiên là ta không đồng ý, bất luận mẫu thân nói thế nào, ta cũng lắc đầu
không ưng thuận. Đến khi nóng nảy, thậm chí ta đã đẩy người rồi tông cửa
xông ra ngoài, gương mặt mẫu thân đẫm nước mắt nhìn ta nhưng cuối cùng
vẫn không hề ngăn cản.”

Ta nhìn dòng nước mắt trên khuôn mặt của nàng chẳng khác gì một

chuỗi trân châu bị cắt đứt, càng ngày càng nhiều, nét mặt vẫn trong trẻo
lạnh lùng như trước, nhưng từng hồi đau buốt đang không ngừng cuồn
cuộn ở trong lòng của nàng, đôi mắt cũng trở nên nóng rực.

“Ta không ngừng chạy ở trên đường, trong lòng chỉ có một ý niệm là

phải tìm được Tam điện hạ. Ta không biết bản thân có thể dựa vào phân
phận gì để đi tìm hắn, nếu tìm được rồi thì phải làm sao? Nhưng mà khi đó,
ta cứ không ngừng chạy, không ngừng chạy cho đến khi tới Tam vương
phủ.”

Diễm nhi nâng mu bàn tay lên, tuỳ tiện lau đi nước mắt, giọng nói tiếp

tục truyền đến, không hề mang theo đau thương, nhưng lại nói không nên
lời, “Hắn không có trong vương phủ, hạ nhân nói cho ta biết là hắn đang đi
thuyền ra Thái Dịch Hồ, ngay sau đó ta cũng chẳng quan tâm đến gì khác
mà vội vàng chạy tới Thái Dịch Hồ.”

Nàng bỗng nhiên quay sang nhìn ta, hàng mi cong vút ướt đẫm nước

mắt, tựa như đôi cánh Hồ Diệp nhẹ nhàng rung động, khoé môi lại chậm rãi
hiện ra nụ cười, nét đẹp khiến người khác phải ngạt thở.

“Sắc trời lúc đó rất đẹp, bầu trời trong xanh màu ngọc bích, phong cảnh

như tranh. Ta đưa mắt nhìn một chút liền thấy hắn, trên thuyền hoa, vòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.