DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 187

Nam Thừa Miện nghe vậy liền nhìn ta lên tiếng nói: “Hiếm khi Tam

vương phi đến đây, không bằng ở lại chỗ của ta, dùng xong bữa tối rồi hãy
đi.”

Ta mỉm cười đáp: “Được Thái tử điện hạ ưu ái, đáng lẽ ta không nên từ

chối, chỉ là trước đây không biết từ đâu mà Tam điện hạ mang về hai con
hoạ mi, chính là tâm can bảo bối của người, quý giá vô cùng, thế nào cũng
phải chính tay Tam điện hạ hoặc là ta cho ăn thì mới chịu, nếu như đã qua
thời gian cho ăn cố định, nó thà rằng bị đói chứ tuyệt đối không ăn uống gì
cho dù là một giọt nước. Trước khi đi, Tam điện hạ đã dặn đi dặn lại, nhất
định phải thay người chăm sóc thật tốt đôi chim hoạ mi, nếu như người biết
được ta lại để cho đôi chim yêu thích của người bị đói, tội danh này ta đảm
đương không nổi.”

Nam Thừa Miện chưa mở miệng, Diễm nhi đã nhịn không được mà bật

lên tiếng cười “hì hì”, nàng nói: “Người mà lại bị hai con chim quản đến sít
sao, chuyện như vậy đúng là cũng chỉ có Tam điện hạ và tỷ tỷ mới làm ra
được! Một khi đã như vậy, ta cũng không dám tiếp tục giữ tỷ, cẩn thận, lỡ
mà đôi chim hoạ mi bảo bối kia bị gầy vì đói, sau khi Tam điện hạ trở về
liền đến phủ Thái tử hỏi tội thì biết làm sao?”

Nếu như nàng đã mỉm cười, yêu kiều lên tiếng nói như vậy, tất nhiên

Nam Thừa Miện cũng không thể mở miệng nói thêm điều gì, chỉ nhìn ta
mỉm cười rồi nói: “Đúng là người thế nào thì nuôi chim thế đó, tính khí
kiêu ngạo khó khăn hầu hạ này xem ra hơn phân nửa là học theo Tam đệ,
may mà có Vương phi hiền thục đảm đương. Nếu đã như thế, ta cũng
không nên cố chấp giữ người, nhưng dù sao ta và Diễm nhi cũng nên tự
mình đưa Vương phi xuất phủ.”

Ta vội vàng thoái thác, nhưng hắn lại cứ khăng khăng như thế, tiễn ta

đến tận ngoài cửa phủ Thái tử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.