DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 205

Đang lúc nói cười với Sơ Ảnh, chợt nghe bên ngoài cửa truyền đến tiếng

người ồn ào, ta đưa mắt nhìn ra ngoài cửa số, sắc trời đã nhá nhem tối, chắc
là Trần bá cùng mọi người đi vào rừng phong đã trở lại.

Vội vàng đứng dậy ra ngoài đón, trong đoàn người chuyển động không

hề nhìn thấy bóng dáng của Liễm.

Lòng ta trầm xuống, cũng hiểu rõ việc đến Mạc Bắc lần này đã không

thể tránh né.

“Thanh tiểu thư, lão nô vô năng, chúng ta không tìm được thiếu gia.”

Trần bá thấy ta đi đến, nén mặt hổ thẹn, cung kính quỳ xuống hành lễ.

Ta vội vàng nâng Trần bá đứng dậy: “Là do ta làm khó người, Trần bá

nói như vậy, là muốn làm ta áy náy hay sao?”

Ánh mắt Trần bá mang theo xúc động: “Chẳng trách mà tướng gia cùng

phu nhân đều khen tiểu thư, ta đã nhìn thấy huynh muội của tiểu thư trưởng
thành từng ngày, và trong tất cả thì tiểu thư là người hiểu biết nhất.”

Ta nhìn thoáng qua sắc trời, cho dù phải xuất phát thì cũng chỉ có thể chờ

đến sáng mai, vì thế liền khen thưởng mọi người đã vào rừng phong hôm
nay, vừa giữ Trần bá ở lại nói chuyện một lát: “Không biết Liễm có cưỡi
‘Trục Phong’ đến đây không?”

Trần bá mỉm cười hà hà: “Đây chính là tâm can bảo bối của Liễm thiếu

gia, sao có thể cách rời. Khi hắn vào rừng phong săn hổ mà cưỡi ngựa sẽ
rất bất tiện, nên mới để lại ở chuồng ngựa còn dặn ta phải chăm sóc thật
tốt.”

Trong lòng ta liền vui mừng, vội vàng bảo Trần bá dẫn ta đi xem.

Trước đây khi ở Tướng phủ, Liễm thường đưa ta ra ngoài cưỡi ngựa thoả

sức, bởi vậy ‘Trục Phong’ cũng quen thuộc với ta, khi ta vừa đi đến chuồng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.