DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 272

cướp thư của ta, đâu cần phải tốn công tốn sức để lấy được sự tín nhiệm, lại
còn đưa ta đến nơi này.”

Hắn lẳng lặng nhìn ta một lúc lâu, cuối cùng ảm đạm cười: “Thật ra

Vương Phi đã đoán được, không phải sao? Chẳng qua là trong lòng vẫn còn
kỳ vọng. Không muốn tin Đổng mỗ thực sự âm hiểm xấu xa như vậy.”

Ta hơi nhắm mắt lại, cũng không lên tiếng.

Từ khi rời khỏi Thượng Kinh, cho đến Mạc Bắc, đường xá cách trở, mọi

người trong đội buôn luôn chiếu cố ta và Sơ Ảnh, từng cảnh một cứ hiện
lên ở trong đầu của ta, thật không ngờ, tất cả những chuyện này đều có sắp
đặt.

Ta nhớ đến cây sáo ở dưới gối, tự mỉm cười, rồi sau đó lên tiếng nói:

“Tới bây giờ, ta vẫn chưa biết tên đầy đủ của Đổng gia. Không biết Đổng
gia có thể nói hay không?”

Hắn mặc dù có hơi nghi hoặc, nhưng động tác cũng không chần chừ,

nâng bút viết lên mặt giấy Tuyền Thành hai chữ —-”Đổng Địch” (

董狄)

Đổng Địch, “

狄” và “笛”, thì ra là thế, quả nhiên, hết thảy đều đã rõ

ràng, nhưng mà, khi ta biết được thì đã chậm.

P/s: ta sẽ giải thích chỗ này nhé, tên của Đổng Địch viết là “

董狄”, theo

Thều Chữu chữ “

狄” hay “Địch” là chỉ một giống dân ở Phương Bắc TQ,

ngoài ra nó còn nhiều nghĩa lắm: xấu xa, tà ác, chim trĩ… Còn chữ “

笛”

cũng là “Địch” chính là sáo trúc. Đây là hai từ cùng âm khác nghĩa, Nam
Thừa Miện dùng cây sáo là để làm tín hiệu và người nhận nhiệm vụ chính
là Đổng Địch.

Sự rét lạnh lan tràn trong đáy lòng, xem ra hiện tại mọi nhất cử nhất

động ở Mạc Bắc đều đặt dưới sự khống chế của Nam Thừa Miện, hắn cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.