DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 298

vọng giành chiến thắng trở về nhà của bọn họ.

Bất chợt, đã có binh sĩ đầu tiên vượt lên công thành, ta hơi nhắm mắt lại,

hiểu rõ tinh thần chiến đấu của quân canh giữ Nghiệp Thành đã rối loạn,
trong khi sĩ khí của những binh sĩ công thành lại đang dâng cao.

“Ba” một tiếng, Đổng Minh dùng một cái tát thật mạnh đánh lên mặt ta,

sức lực rất lớn, nhất thời ta đứng không vững, liền té ngã xuống đất. Vết
thương trên cổ đã dần khô miệng nhưng một lần nữa lại chảy ra vết máu.
Còn ấm lò ở trong tay, cũng vỡ tan, những mảnh vở gim thật sâu vào trong
lòng bàn tay ta, ẩm ướt một mảnh.

“Các ngươi dựa vào đâu mà đánh người?!” Một giọng nói quen thuộc tức

giận vang lên. Ta đưa mắt nhìn tới, không ngờ chính là lão bản nương của
khách điếm “Bán Khê”

Ta khẽ cười, nhìn nàng lắc đầu, tầm mắt của nàng đối diện với ta, thoáng

giật mình, lập tức mỉm cười, lại ngạo nghễ khinh thường: “Nơi này có
nhiều người như vậy, nhiều người há mồm như vậy, lão nương muốn nhìn
xem các ngươi quản được bao nhiêu!”

Nàng cũng không nói thêm lời vô ích, trực tiếp xoay người, mặt hướng

về phía ngoài của cổng thành, nhìn về nơi xa, tiếng ca lại một lần nữa vững
vàng vang lên: “Mạc bắc biên mã hữu quy tâm. Đái ngã phu quân tẩu quy
đồ. . .”

Đổng Minh đưa lưng về phía ta, nhìn Đổng Địch vội vàng nói: “Cha, nữ

nhân này nếu tiếp tục ở lại chỗ này chỉ biết rối loạn lòng quân, trước tiên
hãy để con kéo nàng xuống giam lại!”

Đổng Địch lạnh lùng nhìn ta một lúc lâu, lại nhìn Đổng Minh, cuối cùng

nhắm mắt lại, giọng nói mang theo vài phần đoạn tuyệt: “Con nhanh chóng
mang nàng rời khỏi Nghiệp Thành, đi càng xa càng tốt, dù là ở đâu trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.