DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 301

Không khỏi hơi nhắm mắt, nói nhỏ: “Đổng đại ca, ơn cứu mạng vừa rồi,

Mộ Dung Thanh ghi sâu trong lòng.”

Nếu không vì một cái bạt tay của Đổng Minh, chỉ sợ Đổng Địch đã sớm

động thủ, cho dù đến cùng hắn có hoàn thành được nghiệp lớn hay không,
thì ta cũng đã phá vỡ sự kháng cự còn sót lại trong lòng hắn. Hận ý cùng
sát ý ở trong đôi mắt của hắn quá mức rõ ràng, căn bản đã không thể che
dấu.

Thân ảnh Đổng Minh bởi vì lời nói của ta mà hơi cứng lại, hắn dừng ở

ngạch cửa, vẫn không quay đầu: “Này hiếp một nữ tử yếu đuối như ngươi,
thật không đáng mặt nam nhi. Nhưng vì tình thế bức bách, không thể không
làm, là chúng ta có lỗi. Hiện giờ ta chỉ có thể tạm thời giữ lại tính mạng của
ngươi, nhưng không thể thả ngươi đi, cha ta nói không sai, đối với hàng
trăm hàng ngàn sinh mệnh của một nhà Đổng thị chúng ta, ngươi chính là
một tấm bùa hộ mệnh.”

Hắn dừng một chút, sau lại lên tiếng: “Tam vương phi, Đổng gia chúng

ta thiếu ngươi chỉ có thể đợi kiếp sau báo đáp!”

Dứt lời, hắn cũng không lưu lại một khắc, bước nhanh đi, an bài hai thị

vệ canh giữ ở ngoài cửa phòng, sau đó, bóng lưng cương nghị của hắn liền
biết mất trong tầm mắt của ta. Cũng không quay đầu lại dù chỉ một lần.

Đạt Ngọc lại đổi thành vẻ mặt lạnh nhạt, nhìn chằm chằm vào vết thương

trên cổ ta một lúc lâu, cuối cùng không tình nguyện lấy ra thùng thuốc,
muốn giúp ta bôi thuốc.

“Đa tạ cô nương, ta tự mình làm.”

Ta thản nhiên đứng lên nói, hiện tại đang ở trong căn phòng ấm áp, lúc

trước bởi vì rét lạnh đến tê dại nên không cảm giác được đau đớn, các
mảnh vỡ của lò sưởi ghim chặt trong lòng bàn tay, máu chảy liên tục không
ngừng, nhất định trước tiên phải rửa sạch sẽ mới được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.