DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 303

Hai thủ vệ kia ra vẻ do dự: “Điều này, không được tốt lắm đâu…”

Lông mày Đạt Châu ngang ngược: “Nếu không thì các ngươi nói xem

phải làm thế nào? Dù sao thì ta và Đạt Ngọc cũng đi, trong các huynh, ai
muốn thì ở lại đây coi chừng nàng đi!”

Hai thủ vệ kia nhìn nhau vài giây, cuối cùng im lặng lấy dây thừng, dù

sao tính mạng của mình cũng là quan trọng nhất.

Ta nhìn thấy tình thế như vậy, biết rõ có nhiều lời cũng vô ích, chỉ thản

nhiên nhìn bọn họ “Không biết các vị có phiền khi để ta trước tiên xử lý vết
thương này một chút không?”

“Vương phi thông minh tuyệt đỉnh. Chỉ sợ miệng nói xử lý vết thương là

giả, muốn kéo dài thời gian mới là thật, chúng ta muốn thả cho ngươi một
con đường sống, còn ngươi thì muốn lưu lại tính mạng của chúng ta như
vậy sao?”

Ta nhìn sự lạnh lùng chế giễu cùng hận ý ở trên mặt Đạt Châu, lập tức

không nói thêm gì, nếu không phải vì muội muội của nàng luôn nghe theo
lời nói của Đổng Minh, thì cho dù nàng có giết ta, cũng không phải là
không thể.

Ta để bọn họ tuỳ ý mang ta đi ngoằn ngoèo một lúc lâu, cuối cùng đến

một nơi bí mật, chạm vào cơ quan ẩn giấu bên trong, đẩy ra một cánh cửa
đá.

Mật thất kia được ẩn giấu rất sâu, đi vào một cánh cửa đơn giản, hàn khí

bức người.

Ta im lặng mặc cho bọn họ dùng dây trói chặt ta vào cây cột. Nếu như có

giãy giụa kháng cự cũng vô ích, thì ta tuyệt đối không để người khác nhìn
thấy tình cảnh chật vật của mình mà chê cười, cũng để giữ lại một chút sức
lực để ứng đối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.