DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 383

Từ đó, hắn dùng một thanh “Trầm Thuỷ Long Tước” hành tẩu giang hồ,

đợi cho đến khi thế lực lan tràn, ngoài trừ việc mọi người không đề cập đến
thế lực sâu xa khó hiểu của Tà Y cốc, trên giang hồ không ai là không biết
đến ba chữ “Tô Tu Miễn”, phía sau ba chữ đấy là kiếm thuật, y thuật cùng
với độc thuật tuyệt đỉnh.

Đến khi hắn mười bảy tuổi, ba chữ “Tô Tu Miễn” dần dần bị người đời

quên đi. Chính tà lưỡng đạo, mặc dù là ông lão tóc trắng xoá, hay là
chưởng môn của môn phái rộng lớn, nhìn thấy hắn, sẽ phải gọi một câu
cung kính— “Tô tiên sinh”

Cho đến khi nhược quán *khi được 20 tuổi*, hắn liền thu hồi thanh kiếm

danh chấn thiên hạ “Trầm Thuỷ Long Tước”, đổi sang một thanh kiếm sắt
tầm thường, rồi lại chuyển sang kiếm trúc, đợi khi trong lòng lẫn trong tay
đều không còn kiếm thì hắn liền hoàn toàn ẩn vào giang hồ, đem trận pháp
kỳ môn độn giáp trải rộng trước cửa Tà Y cốc, đem cõi trần tĩnh mịnh ngăn
cách với bên ngoài.

Vì vậy, khi nghe thấy hắn nói như vậy, lại nhìn thấy nét mặt của hắn lúc

đó, mới có thể khiến ta sinh lòng kinh ngạc.

Lúc đó ta cũng không biết Nam Thừa Diệu, chỉ biết hắn là Tam hoàng tử

đương triều, thanh “Chuyển Phách” này là danh kiếm được kết thừa từ
người thầy đã theo học từ nhỏ.

Sau này khi trở về Thượng Kinh, gả vào Thiên gia, mặc dù vẫn chưa có

duyên được nhìn thấy kiếm pháp của Nam Thừa Diệu, nhưng cũng có cơ
hội gặp qua thanh kiếm “Chuyển Phách” trong truyền thuyết.

Thật ra nếu nghiêm khắc mà nói thì “Chuyển Phách” và “Trầm Thuỷ

Long Tước” có điểm giống nhau, nếu luận đến sự tinh xảo của thân kiếm
thì e rằng còn thua kém với “Trạm Lô”, sở dĩ chúng nó danh chấn thiên hạ,
hơn phân nửa là nhờ vào người dùng kiếm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.