DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 434

Hắn vững vàng khoá chặt đôi mắt của ta, sau đó mở miệng, giọng nói rất

nhẹ, chỉ có hai người chúng ta mới có thể nghe thấy, nhưng mà mỗi một từ
vừa dứt khoát lại vừa nặng trĩu : “Thanh nhi, ta muốn nàng nhớ rõ những
lời nói ở ‘Phong Lâm Vãn’ đêm qua, mặc kệ là xảy ra chuyện gì, ta muốn
nàng tin ta, không được cái gì cũng đều tự mình chịu đựng, ưu tư quá nhiều
để rồi tự tổn hại bản thân.”

Lời nói thoát ra, hắn cũng không chờ ta trả lời, thậm chí cũng không cho

ta có thời gian thích ứng, lập tức thu hồi cánh tay của mình, sau đó thản
nhiên lên tiếng đáp lại với người bên ngoài.

Lập tức liền có người giúp chúng ta mở màn xe, ta nhìn vành môi của

hắn lại mang theo nụ cười thờ ơ, đáy mắt lạnh nhạt trấn tĩnh, chậm rãi
xuống xe, đứng ngược chiều ánh sáng, cũng không hề quay đầu nhìn ta.

Ta từ từ đưa tay cho tên thái giám dẫn đường đang khom người cúi đầu

phía dưới ngự liễn, bước xuống, đi theo sau Nam Thừa Diệu, một đường đi
qua Gia Đức môn, Thái Cực môn, Chu Minh môn, Lưỡng Nghi môn, cuối
cùng là tới trước Tuyên Chính điện.

Trên gương mặt của ta vẫn còn dư âm hơi ấm trên bàn tay của hắn, lại có

thêm ánh mặt trời ấm áp bao quanh, nhưng mà, không biết vì sao, đáy lòng
lại cảm thấy lạnh.

“Hoàng thượng có chỉ, truyền Tam điện hạ, Tam vương phi vào điện

——”

Công công tuyên lễ lớn giọng hô to, ta và Nam Thừa Diệu chậm rãi bước

vào, liếc mắt một cái liền nhìn thấy thiên tử ngồi trên thềm ngọc cao cao,
thân mặc long bào, thần sắc có vẻ tốt hơn so với ngày hôm qua.

Còn nhìn thấy Khánh phi nương nương đã lâu không gặp, hôm nay nàng

chọn chiếc váy lụa màu lam thêu Mẫu Đơn, tay cầm một quyển quyển trục

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.