DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 474

quân binh, chức vụ thấp kém, nên bệ hạ chưa từng nghe qua.”

Quan viên lớn nhỏ trong triều nhiều như hồng mao, người hầu ở nội các

bất quá chỉ là quan lục phẩm, còn giữ chức vụ bố trí quân binh thì cũng chỉ
là bát phẩm, hoàng thượng hiển nhiên là không biết.

Vì vậy hoàng thượng chỉ gật đầu như có như không, thản nhiên mở

miệng: “Nhưng lại sinh ra ngươi có dáng vẻ tốt như vậy.”

Tuy nhiên, không biết có phải chỉ vì Đỗ Như Ngâm có kỹ thuật nhảy

múa xinh đẹp, cho nên mới được Ý Dương công chúa nâng đỡ quá mức
như vậy hay không.

Đang suy nghĩ, Nam Thừa Hi đã đem sáo ngọc trong tay giao cho cung

nữ đứng hầu phía sau, mỉm cười ngọt ngào với hoàng thượng: “Phụ hoàng,
trước đó không lâu, trong bữa tiệc sinh thần *sinh nhật* nữ nhi của vị đại
thần thị vệ hoàng cung, nhi thần tình cờ quen với Đỗ cô nương, khi đó nàng
lấy một điệu nghê thường vũ y đã có thể lấn át những hoa thơm cỏ lạ khác,
cho nên nhi thần mới nghĩ muốn mời Đỗ cô nương cùng nhau luyện tập,
hôm nay dâng tặng một điệu múa chúc mừng trong Thanh Hoà Điện, không
biết phụ hoàng có vừa lòng không?”

Hoàng thượng thờ ơ “Ừ” một tiếng, trầm ngâm một lát, cũng nhìn về

phía Đỗ Như Ngâm, mở miệng hỏi: “Vừa rồi ngươi múa, có phải là ‘Chiếu
Ảnh vũ’?”

Đỗ Như Ngâm dịu dàng cười, có phần ngượng ngùng lên tiếng: “Dân nữ

may mắn nhìn thấy tập tranh mô phỏng lại ‘Chiếu Ảnh vũ’ trong thư phòng
của Ý Dương công chúa, đáng lẽ không nên tự đánh giá mình quá cao mà
tập luyện điệu múa truyền kì này, nhưng vì tâm ý của công chúa đối với
hoàng thượng, đối với dũng sĩ Nam Triều đã làm thần cảm động, lúc này
mới cả gan bêu xấu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.