tiếp nhận, rất gay gắt, thế nhưng có một lần, ta thăm dò, thì hắn lại không
tiếp tục cự tuyệt.” Ý Dương công chúa cười một cái: “Cho dù thật sự hắn
không nhìn thấy, ngươi cũng không cần lo lắng, ngươi có khuôn mặt sắc
nước hương trời, chính là vũ khí tốt nhất.”
Đỗ Như Ngâm yêu kiều mà cung kính đáp: “Ngâm Ngâm nhờ vào sự sắp
xếp của công chúa.”
Ý Dương công chúa thản nhiên mỉm cười: “Thời điểm cũng không còn
sớm, trước tiên các ngươi theo Tiểu Lộ Tử xuất cung, đừng quên chuyện ta
dặn dò, sau khi trở về phải nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai mới có khí sắc.”
“Ngâm Ngâm hiểu rõ, tạ công chúa chỉ bảo.”
Khi ánh lửa dần dần khuất xa, có lẽ cha con Đỗ gia đã rời khỏi, giọng nói
của Ý Dương công chúa lại thản nhiên vang lên một lần nữa: “Mong rằng,
nàng có thể hoàn thành tốt, không uổng phí ta đã hao tâm suy nghĩ.”
Một giọng nữ tử lanh lợi tiếp lời: “Công chúa, chỉ dựa vào một mình
nàng, nô tì cảm thấy có chút không yên.”
Ý Dương công chúa nói: “Cũng không còn cách nào khác, vốn dĩ Mộ
Dung Liễm có quan hệ rất tốt với Tam tẩu của ta, nếu ta gả cho hắn, hiển
nhiên sẽ thân thiết hơn một chút với Tam ca, nhưng hiện tại chỉ có thể trông
chờ vào con cờ Đỗ Như Ngâm.”
“Mộ Dung Liễm kia thật sự không biết phân biệt tốt xấu!”
“Tuy là như vậy, nhưng khi hắn làm như thế, bản thân ta lại có vài phần
thật lòng tán thưởng hắn, đúng là một nam tử biết gánh vác, nhưng mà,
quên đi —” Ý Dương công chúa lại thản nhiên mỉm cười: “Chỉ có điều, Hi
nhi, Đỗ Như Ngâm này cũng không phải là một người đơn giản, theo như
tin tức của Tiểu Lộ Tử, từ trước đến nay nàng luôn khiêm tốn an phận,
nhưng trong bữa tiệc sinh thần ở Hoàng Y Viện nàng lại cố gắng thể hiện