DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 530

Xe ngựa chầm chậm di chuyển, tuy rằng Sơ Ảnh cố gắng không nhìn

chằm chằm vào ta, nhưng vẻ lo lắng trên nét mặt vẫn không thể ẩn giấu.

Nàng đã ở bên cạnh ta lâu như vậy nên hiểu được tính tình của ta, bữa

tiệc còn lâu mới bắt đầu mà ta liền quay về Tướng phủ, thật sự không thể
nào nói là không có điều khác thường, nhưng mà hiện tại, ta cũng không
muốn hao tâm mà để ý đến suy nghĩ của người khác, có hay không có bàn
tán về chuyện này.

Liễm sắp rời đi, đến vùng đất Nam Cương xa xôi hỗn loạn, từ biệt năm

năm, trong những tháng ngày buồn chán ở nơi đây ta sẽ rất khó có thể gặp
được hắn, không thể không có nhớ thương.

Mà giờ phút này, mặc kệ là do xuất phát từ tâm tình thế nào, ta cũng

không muốn tiếp tục ở lại Tam vương phủ, tuy rằng ta vẫn không hoàn toàn
tin tưởng Nam Thừa Diệu thật sự động tâm với Đỗ Như Ngâm, nhưng mà
đáy lòng cũng không thể tránh khỏi cảm giác khó chịu, ta cảm thấy rất mệt,
muốn vứt bỏ mọi thứ, cái gì cũng không muốn nghĩ, dù rằng chỉ là tạm thời
nhưng nếu có thể làm ta thư thái một chút cũng là tốt.

Trở lại Tướng phủ, hạ nhân đứng hầu trước cửa vừa nhìn thấy ta liền

sửng sốt, nhưng nhanh chóng vui vẻ vào trong thông báo: “Phu nhân, phu
nhân, Thanh tiểu thư trở lại!”

Mẫu thân vội vàng ra đón, một phen giữ chặt lấy tay ta, giọng nói vui

mừng kinh ngạc: “Thanh nhi, sao sớm như vậy đã tới?”

Lòng ta trở nên ấm áp, nở nụ cười chân thật đầu tiên trong ngày: “Nữ nhi

nhớ phụ thân mẫu thân, đến sớm không tốt sao?”

Mẫu thân vừa kéo ta đi vào trong, vừa cười nói: “Nhìn xem đứa nhỏ này,

đã lớn như vậy, lại là Vương phi của một nước, là thê tử của người ta mà
vẫn còn làm nũng như vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.