DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 560

Tựa như ta đã từng nghĩ, khu rừng Hải Đường bên khe suối Nhược Khê

kia, ta vĩnh viễn cũng không thể rời bỏ.

Tựa như ta đã từng cho rằng, ta và Nam Thừa Diệu, đơn giản chỉ là một

cuộc hôn nhân vì lợi ích.

Ta đã từng nghĩ mình có thể.

Nhưng cuối cùng, ta đã xem mọi chuyện quá đơn giản.

Hắn nói, có điều gì muốn hỏi hắn.

Nhưng hỏi gì đây? Lại hỏi như thế nào?

Hỏi hắn, vì sao tay trái ước hẹn tay phải lại tổn thương?

Hỏi hắn, vì sao cứ mỗi một lần ta tưởng rằng cả hai đang từng bước tiến

gần về nhau, nhưng chỉ cần hơi giương mắt là phát hiện trước mặt lại có
thêm một khoảng không vô cùng.

Không phải là ta không biết, hắn lấy Đỗ Như Ngâm, ngoài trừ dung nhan

tương tự kia, có lẽ còn có suy xét cân nhắc nào khác, thậm chí là còn có cái
gọi là bất đắc dĩ.

Thế nhưng đối với ta đã không còn quan trọng.

Ta có thể hiểu được, thậm chí có thể lý giải được, nhưng lại không thể

khiến bản thân đón nhận điều này mà không hề khúc mắc.

Ngay cả lời giải thích của hắn, ta cũng không muốn nghe, bởi vì cho dù

lúc này ta có hiểu và bỏ qua đi chăng nữa, thì căn bản ta cũng không biết
hắn còn có thể đi thêm những bước gì, mà đến lúc đó, ta lại nên làm thế nào
đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.