DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 561

Không phải là trốn tránh, chỉ là ta thật sự không muốn lại một lần nữa

trải qua cảm giác vừa kỳ vọng vừa thất vọng, càng ngày ta càng không thể
chịu nổi sự chông chênh quá lớn như vậy.

Cũng không có cảm thấy uất ức, thật ra, chỉ cần không chờ mong, cũng

không có đau thương.

Những ngày sau đó, ta và Nam Thừa Diệu cũng ít khi gặp nhau, mà cho

dù có gặp lại cũng chỉ nói vài lời vẩn vơ.

Mọi chuyện tựa như quay trở lại những ngày vừa thành thân, cuộc sống

tương kính như tân.

Chỉ là có thêm một Đỗ Như Ngâm.

Nam Thừa Diệu bận rộn việc chính sự, không thể lúc nào cũng ở trong

phủ tiếp chuyện với nàng.

Nhưng mỗi ngày nàng đều đến Mặc Các vấn an.

Ta thật sự cảm thấy mệt mỏi đối với mối quan hệ chung đụng thế này,

mà trong tiềm thức, ta cũng không nghĩ rằng vị Đỗ tiểu thư này thật sự
giống với vẻ mảnh mai đơn thuần mà nàng bày ra trước mắt người đời, cho
nên ta cũng không muốn bắt ép chính phải đi đối phó với nàng và lại tiếp
tục đưa mình vào tình cảnh đấu đá tranh thủ tình cảm.

Cho nên, vào mấy ngày trước, khi nàng đến vấn an ta đều bảo Sơ Ảnh

tìm lý do thoái thác không thể gặp nàng, nhưng hình như hôm nay, Đỗ Như
Ngâm có ý định không thể không gặp ta.

“Vương phi, đã qua một canh giờ mà Đỗ tiểu thư vẫn còn đứng ở bên

ngoài, khuyên thế nào cũng không chịu rời đi, nàng nói là phải chờ đến khi
Vương phi tỉnh dậy.” Họa ý vừa tiến vào vừa chậc lưỡi nói, rõ ràng là đã
bất khả kháng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.